Xin lỗi em!
Anh không muốn
Tạo cho em
Một niềm tin ảo tưởng
Về cuộc đời
Và hạnh phúc lứa đôi!
Anh muốn nói với em
Anh là người xa xứ
Không áo cơm
Không tiền bạc
Không chốn nương thân
Không người tri kỷ...
Qua bốn mươi mấy năm
Anh trở về tay trắng
Không áo cơm
Không chốn nương thân
Không tất cả..
Anh gặp em
Khi hai ta còn xa lạ...
Để rồi...
Duyên thắm tình duyên...
Em!
Người phụ nữ diệu huyền
Em đã trải qua
Một cuộc tình cay đắng
Em đã đến bên anh
Trong mối tình thầm lặng
Để bây giờ....
Em nói lời cách xa
Em yêu ơi!
Anh chưa phải là già
Cũng không phải
Kẻ nhu mì yếu đuối
Anh là anh...
Một con người ...
Chân đạp đất
Đầu đội trời
Dù muôn vàn khó khăn
Anh chưa bao giờ nhục chí
Anh ngỡ rằng...
Gặp được em
Hai ta thành đôi tri kỷ
Anh có biết đâu
Trong em...tình yêu với anh
Chỉ là cơn mộng mị...
Để bây giờ
Bao phiền lụy...em mang.
Em ơi!
Với cuộc đời
Tính cách hiên ngang
Anh là anh
Anh không bao giờ khuất phục
Dù hôm nay
Tay trắng
Hoàn tay.
Anh không muốn
Tạo cho em
Một niềm tin ảo tưởng
Về cuộc đời
Và hạnh phúc lứa đôi!
Anh muốn nói với em
Anh là người xa xứ
Không áo cơm
Không tiền bạc
Không chốn nương thân
Không người tri kỷ...
Qua bốn mươi mấy năm
Anh trở về tay trắng
Không áo cơm
Không chốn nương thân
Không tất cả..
Anh gặp em
Khi hai ta còn xa lạ...
Để rồi...
Duyên thắm tình duyên...
Em!
Người phụ nữ diệu huyền
Em đã trải qua
Một cuộc tình cay đắng
Em đã đến bên anh
Trong mối tình thầm lặng
Để bây giờ....
Em nói lời cách xa
Em yêu ơi!
Anh chưa phải là già
Cũng không phải
Kẻ nhu mì yếu đuối
Anh là anh...
Một con người ...
Chân đạp đất
Đầu đội trời
Dù muôn vàn khó khăn
Anh chưa bao giờ nhục chí
Anh ngỡ rằng...
Gặp được em
Hai ta thành đôi tri kỷ
Anh có biết đâu
Trong em...tình yêu với anh
Chỉ là cơn mộng mị...
Để bây giờ
Bao phiền lụy...em mang.
Em ơi!
Với cuộc đời
Tính cách hiên ngang
Anh là anh
Anh không bao giờ khuất phục
Dù hôm nay
Tay trắng
Hoàn tay.
----*****----
Dương Vĩnh Tuyến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét