Thứ Bảy, 8 tháng 10, 2016

TIÊU TAN


Thứ 7 mùa thu...
Gió im mình đứng không lay động
Cây rủ cành chờ gió mãi bơ vơ...
Ôi tháng năm...
Thời gian phủ bụi mờ
Em đã đến...?
Đã đi....?
Hay tôi đang chìm trong giấc mơ huyền ảo...?
Rồi bổng giật mình
Mộng ảo tiêu tan.
Xếp lại thời gian
Đưa thân mình vào gối áo
Nắp quan tài đóng lại...
Tôi mãi mãi rời xa.
Rồi một ngày kia
Trong gió bụi sơn hà
Tôi chợt nhận ra...
Kiếp người....!
---+++----
Dương Vĩnh Tuyến

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét