Trời nam, đêm về nóng nực, không khí ngột ngạt,
khó thở....điện lu, nước yếu...Thằng con không biết đang suy nghĩ chuyện
gì...mà cứ trằn trọc lăn qua lộn lại, khó ngủ....
Bất
ngờ! Thằng con buộc người cha phải kể chuyện đời xưa cho nó ngủ. Thằng con đề
nghị kể câu chuyện nào mà có tính thời sự nhưng lại là chuyện xưa.
Chết
thật. Lẽ nào tuổi trẻ tài cao hay chỉ bởi bản thân mình tuổi già nên lú lẫn...?
Mần
chi có câu chuyện đời xưa mà lại mang tính thời sự mà thằng con nó lại đề nghị
kể đây trời...?
Im lặng
một lúc, người cha nói với con: Cha xin lỗi vì đã không đáp ứng được yêu cầu
của con. Cha không thể nào kiếm được câu chuyện theo đề nghị của con...
Vậy
Cha kể câu chuyện nào cũng được!
Chuyện kể rằng:
Chuyện kể rằng:
Ngày
xửa, ngày xưa, có những người cùng học chung trong một lớp, ở một trường đại
học....
Sau khi
tốt nghiệp , ra trường, mỗi đứa bôn ba mỗi ngã. Đứa làm thẩm phán, đứa làm luật
sư, đứa vào công an và có không ít đứa làm kiểm sát.....
Sau
mấy mươi năm, kể từ ngày tốt nghiệp đại học....một hôm, có một con người bị kẻ
khác đánh trọng thương.
Người bị đánh là một cựu sịnh viên trường Luật nên có thể nói, anh ta nắm rất rõ luật pháp. Vì vậy, sau khi bị kẻ khác đánh, anh ta đã làm đơn đề nghị cơ quan công quyền khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử kẻ đánh mình theo khoản 2 điều cố ý gây thương tích với tính tiết định khung là có tính chất côn đồ ...mà pháp luật hình sự của chính thể hiện hành quy định.
Người bị đánh là một cựu sịnh viên trường Luật nên có thể nói, anh ta nắm rất rõ luật pháp. Vì vậy, sau khi bị kẻ khác đánh, anh ta đã làm đơn đề nghị cơ quan công quyền khởi tố, điều tra, truy tố, xét xử kẻ đánh mình theo khoản 2 điều cố ý gây thương tích với tính tiết định khung là có tính chất côn đồ ...mà pháp luật hình sự của chính thể hiện hành quy định.
Vì kẻ
đánh anh ta là con nhà quan lại, có lý lịch ông nội đã chết trận trong trận Nả
phá Luân vượt sông Cần Lù; cha là bịnh quan vì đã mất một phần cơ thể trong
trận Ỷ Thế phá Luân Thường....nên các quan lại đương thời đã nương tay, chỉ
nhẹ....
Không chấp nhận với phán quyết của quan sơ thuộc, anh ta - người bị hại - đã kháng án lên quan thượng hình, đề nghị áp dụng tình tiết có tính chất côn đồ để xem xét đối với kẻ đã đánh anh ta...
Một điều thú vị là tham gia thực hành quyền công tố tại phiên tòa thượng hình là một người đã từng học với anh ta . Một điều ý vị đã diễn ra. Hai người bạn học thời học đại đã gặp lại nhau ở hai vị trí: Một là bị nạn (bị kẻ khác đánh) và Một là người được viện thượng hình cử tham gia để bảo vệ cho kẻ đánh anh ta....
Anh ta - người bị đánh và là người kháng án đề nghị xử kẻ đánh anh ta theo khoản 2 điều cố ý gây thương tích với tình tiết định khung có tính chất côn đồ của bộ luật hình sự hiện hành.
Người cựu cùng học với anh ta - đại diện viện thượng hình - đã đề nghị bác kháng án của bị nạn (người từng học với mình), với lập luận: hành vi của kẻ đánh người bạn học của anh ta , không phải côn đồ, kẻ đánh người cùng học với anh ta là con nhà có công, có ông nội đã chết trận trong trận Nả phá Luân vượt sông Cần Lù; cha là bịnh quan vì đã mất một phần cơ thể trong trận Ỷ Thế phá Luân Thường....nên đề nghị bác kháng án của bị nạn, giữ nguyên phán quyết của cấp sơ thuộc.....
Sau khi nghe các bên trình, cãi...quan thượng hình phán: hành vi của bị cáo là côn đồ. Cần phải được xử ở mức án thật nghiêm để đảm bảo tính răn đe và phòng ngừa chung. Tuyên chấp nhận kháng án của người bị nạn...xử phạt bị cáo ....tù, thời hạn tính từ ngày bắt để thi hành án.
Không chấp nhận với phán quyết của quan sơ thuộc, anh ta - người bị hại - đã kháng án lên quan thượng hình, đề nghị áp dụng tình tiết có tính chất côn đồ để xem xét đối với kẻ đã đánh anh ta...
Một điều thú vị là tham gia thực hành quyền công tố tại phiên tòa thượng hình là một người đã từng học với anh ta . Một điều ý vị đã diễn ra. Hai người bạn học thời học đại đã gặp lại nhau ở hai vị trí: Một là bị nạn (bị kẻ khác đánh) và Một là người được viện thượng hình cử tham gia để bảo vệ cho kẻ đánh anh ta....
Anh ta - người bị đánh và là người kháng án đề nghị xử kẻ đánh anh ta theo khoản 2 điều cố ý gây thương tích với tình tiết định khung có tính chất côn đồ của bộ luật hình sự hiện hành.
Người cựu cùng học với anh ta - đại diện viện thượng hình - đã đề nghị bác kháng án của bị nạn (người từng học với mình), với lập luận: hành vi của kẻ đánh người bạn học của anh ta , không phải côn đồ, kẻ đánh người cùng học với anh ta là con nhà có công, có ông nội đã chết trận trong trận Nả phá Luân vượt sông Cần Lù; cha là bịnh quan vì đã mất một phần cơ thể trong trận Ỷ Thế phá Luân Thường....nên đề nghị bác kháng án của bị nạn, giữ nguyên phán quyết của cấp sơ thuộc.....
Sau khi nghe các bên trình, cãi...quan thượng hình phán: hành vi của bị cáo là côn đồ. Cần phải được xử ở mức án thật nghiêm để đảm bảo tính răn đe và phòng ngừa chung. Tuyên chấp nhận kháng án của người bị nạn...xử phạt bị cáo ....tù, thời hạn tính từ ngày bắt để thi hành án.
Hết.
câu chuyện đến đây đã hết.
Người
cha vừa dứt lời, thằng con lên tiếng hỏi:
Ồ! sao kỳ vậy thưa cha?
Ồ! sao kỳ vậy thưa cha?
Kỳ gì
con?
Sao
người đại diện viện thượng hình không bảo vệ người bị đánh vốn là bạn học của
mình, mà lại đề nghị bác kháng án của người bị đánh hả cha?
À! Đó
là điều bình thường mà con. Người ta có câu: Quân pháp bất vị thân, con có khi
nào nghe chưa!
Nhưng cuối cùng, đề nghị của vị này đã không
được quan thượng hình chấp nhận. Như vậy, có thể hiểu: đề nghị của vị này là
không đúng....
Ừ cũng
có thể...
Theo
con, giả sử con đang làm ở viện thượng hình, được cử tham gia thực hành quyền
công tố tại tòa thượng hình để xét xử vụ án mà người bị nạn và là người có đơn
kháng án của tòa thuộc cấp, là bạn cùng học đại học với con, thì con phải làm
gì? - Người cha hỏi người con.
Con sẽ
từ chối nhận nhiệm vụ.
Vì
sao? Vì lãnh đạo đã chỉ đạo bác đơn kháng cáo của bị nạn mà bị nạn là cựu học
cùng con nên con không thể tham gia phiên tòa để đề nghị bác sự kháng án của
người cùng học cùng con được.
Ồ. Con thật là người hiểu biết và nhân nghĩa!
Ồ. Con thật là người hiểu biết và nhân nghĩa!
Giá
như.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét