Chiều nay trời
nặng hạt mưa
phải chăng trời cũng biết thừa lòng tôi
buồn vui kiếp sống ở đời
ung dung tự tại kiếp người nhiễu nhương....
này em! cô gái quê hương
sao em lãng bước trên đường tôi qua...
đến hôm nay tuổi về già
tôi và em đã ...như là sao băng...
còn đâu một ánh trăng rằm
chiếu soi muôn nẻo tình chăm chỉ tình
trách đời phân bạc điêu linh
để cho tình lỡ duyên tình xót xa....
mấy mươi năm nữa ta già
tôi và em có như hoa mười giờ!
nghĩ mình thân phận vu vơ
yêu em! tôi đã tôn thờ tình em...
phải chăng trời cũng biết thừa lòng tôi
buồn vui kiếp sống ở đời
ung dung tự tại kiếp người nhiễu nhương....
này em! cô gái quê hương
sao em lãng bước trên đường tôi qua...
đến hôm nay tuổi về già
tôi và em đã ...như là sao băng...
còn đâu một ánh trăng rằm
chiếu soi muôn nẻo tình chăm chỉ tình
trách đời phân bạc điêu linh
để cho tình lỡ duyên tình xót xa....
mấy mươi năm nữa ta già
tôi và em có như hoa mười giờ!
nghĩ mình thân phận vu vơ
yêu em! tôi đã tôn thờ tình em...
----****----
Dương Vĩnh Tuyến
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét